VỀ LA KINH
Tiền nhân chế tạo ra la kinh để xem xét, về thể chất rất tinh vi, về dụng sự rất rộng rãi.
Mỗi chữ đều huyên vi, mỗi nét đều bí ẩn , trong đó mổ xẻ ra được tinh chất về thư hùng giao
cấu của lòng; diễn thấu được sự bí ẩn về nhị ngũ, thái cực của huyệt; hiểu cùng tận về bí ẩn
của sa, thấu triệt được sự thần diệu của thủy. Phân tích được sự sai khác, không vong, sát
diệu. Phát giác được những điều bưng bít từ trước tới nay chưa rõ. Phân biệt rõ ràng được
hành độ của tinh tú cát hung. Định được cơ khí động tĩnh của 4 mùa. Các tầng thứ của la tinh
minh bạch, được xúc tượng và biến hóa vô cùng ! Tín thực thay ! Dọc, ngang cả trời đất; bao
gồm cả muôn vật đầy đủ cả thể, dụng; muôn đời xác nhận không thể di dịch; mà sao những
người đời học về nghệ thuật địa lý, không biết lấy la kinh để tính theo thứ tự của mỗi tầng, đã
ghi chép phân minh để mà vận dụng ? Tôi thiết nghĩ: không phải là bậc thánh nhân không thể
làm ra la kinh ! Không phải là bậc thông minh không thể giải thích nổi ý nghĩa thâm thúy, cao
siêu như vậy. Thánh hiền xưa đã phát minh rõ ràng, mọi bản có thể suy xét, đều sử dụng thích
hợp, tại người ta không biết dùng ? mà coi như vật bỏ quên ! Thánh hiền đời xưa đã xét kỹ,
những điều đáng chép mới chép, những gì nên bỏ thì bỏ. Nếu ngày nay ta bỏ 1 điều nào đó mà
không dùng, há chẳng lầm lẫn lắm sao ? Tôi sợ rằng, đêm tối mập mờ, 1 mắt tự đui, nên tôi
không cần màn vẽ nho học, chẳng kịp đợi thầy truyền khẩu dạy nữa. Hơn 30 năm sưu tập địa
lý, mặc dầu tôi chưa tiết lộ được huyền bí ẩn, phơi bày được thân cơ của địa lý, khám phá
được kỳ diệu của quỷ thần, nhưng tôi cũng chiết trung các lý thuyết, để có thể bên trong biết
được thế nào là loan đầu, ngũ cát, tứ hung; bên ngoài xét biết được lòng thế nào là tiên thai,
hậu phục. Xét không sót 1 điều nào về sinh, tử của sa rành rõ hết những sự minh ám của thủy.
Lại hơn 10 năm lo nghĩ làm sao cho khoa âm, dương học được vắn tắt thích hợp với những
hình ảnh sách vở, bản đồ. Tôi có đọc cuốn thơ Bạch Phương Tiên thấy rằng đã phát giác nhiều
điều mà các sách chưa biết. Tôi đã khổ công nghiên cứu, nhưng vẫn còn hoài nghi, nên sớm
hôm, tôi dãi nắng dầm mưa, nằm sương gió, dằm giày cỏ, lặn lội, vượt suối qua đèo, đến khắp
các ngôi mộ danh tiếng ở các làng xa xôi để nghiên cứu không còn sót chỗ nào và sau đó mới
gom góp sách vở của Thánh hiền, viết thành cuốn La kinh thấu giải, diễn giải từng tầng, từng
chữ của La kinh, để phổ biến ra khắp mọi nơi mong rằng mọi người lấy đó có thể sử dụng mà
không sai lầm và để tinh thần địa lý không bị mai một đi.
BẠCH PHƯƠNG THÔN THIPhiên âm:
Giả am sơn thủy, Mậu la kinh
Phương thôn ninh tri, hữu giám lâm
Khí mạch điều vô, long khứ viên
Tinh thần không chỉ nghĩ nê xâm
Hoàng tuyên ảm ảm bị thanh cốt
Hồng nhật chiều chiều ân hắc tâm
Nhược vị cơ hàn, hành đạo thuật
Tối lân, tố đức họa do thâm
Giải nghĩa:
Dẫu am tường vẽ sơn thủy, mà sai lầm về cách sử dụng la kinh, chỉ độ 1 tấc
vuông thôi, là đấng tối cao đã soi tới như gương chiếu ! Nếu táng vào nơi long còn đi xa, khí
và mạch phẳng lặng, không khoáng, sơn, sa là chỉ dẫn cho mối, kiến, bùn vào huyệt. Vong
hồn người ở chốn suối vàng, thê thảm về nắm xương tàn ! Mặt trời đỏ chói sẽ in vào quả tim
đen của con người làm càn. Nếu chỉ vì cơm áo, mà làm thầy địa lý tác hại người ta ! Rất
thương hại cho thấy thật thất đức đó, tội lỗi còn nào bằng.
Thầy Chu tử nói rằng: có thiên lý thì hẳn có địa lý; có tâm địa thì hẳn có âm địa. Lại nói
khi chưa táng mộ ở đất đầu núi, trước hãy xem người trong nhà đã; người trong nhà mà vô
phúc, thì đất ở đầu núi kia cũng bất linh. Sơn xuyên có linh, mà không có chủ, hài cốt có chủ
mà không linh, nếu không gặp thầy địa lý tinh thông thì cũng không tìm thấy, ngôi đất lớn sẽ
đợi người có phúc.
Ngày 1 tháng 5 năm Quý Mùi, đời vua Đạo Quang năm thứ 3
Tại Thái Nguyên tứ hợp đường
Âm, dương học, huân thuật: Vương – Đạo – Hanh, đã tự thích sơn phòng
Trích trong la kinh thấu giải !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét